Tiểu thuyết: Trò chơi Bóng Kẹp – Một câu chuyện về hạnh phúc và cam kết
Trong một hẻm tĩnh lặng của thành phố, có một cặp bạn trai em gái, Anh và Em, đang chơi một trò chơi cổ kính gọi là Bóng Kẹp. Trò chơi đơn giản, nhưng đầy ý nghĩa cho hai người bạn.
Anh và Em là bạn từ nhỏ, họ cùng lớn lên với nhau, chia sẻ những buổi trẻ em hạnh phúc, khó khăn. Bóng Kẹp là trò chơi được họ chơi suốt những buổi hè mát mẻ, khi trời nắng ấm áp và mưa nhỏ. Trò chơi không có quy tắc khó khăn, không có kỷ luật rõ ràng, chỉ có hai người bên cạnh nhau, với mắt nhìn đầy ước muốn và niềm vui.
Bóng Kẹp là một trò chơi đơn giản. Họ lấy hai chiếc bóng nhỏ, một cho mỗi người, và một chiếc bàn ghế để đặt bóng. Mỗi người cầm bóng và cố gắng để bóng kẹp vào bàn ghế. Đầu tiên kẹp bóng vào bàn thắng. Trò chơi có thể được thêm thú vị khi hai người thêm vào các kỷ luật, như là kẹp bóng vào bàn với một tay, hoặc kẹp bóng với một quả bóng. Những lần chơi, những cú đánh khó khăn, những cú rớt ngẫu nhiên, đều là những cú đánh của tuổi thơ, những cú đánh của hạnh phúc.
Một hôm nắng ấm áp, mưa nhỏ, Anh và Em chơi Bóng Kẹp suốt một buổi chiều. Họ cười, hét, hét lao, hét lao. Cảnh tượng nhẹ nhàng nhưng đầy ấn tượng. Một lần nữa, Em kẹp bóng vào bàn với một tay, Anh không thể khống chế được niềm vui của bạn bè. "Em thắng rồi!" Anh cười rộn ràng. "Tốt là Em kẹp được với một tay!"
Em cười hạnh phúc, nhìn Anh với mắt đầy ước muốn. "Anh là người thật tuyệt vời!" Em nói. "Tôi rất vui khi có anh là bạn."
Anh cười cười, ôm Em lại. "Tôi cũng rất vui khi có Em là bạn." Anh nói. "Chúng ta sẽ mãi chơi Bóng Kẹp với nhau."
Trong lòng mỗi người, Bóng Kẹp không chỉ là một trò chơi đơn giản. Đó là niềm vui của tuổi thơ, là niềm vui của hạnh phúc. Đó là niềm vui của hai người bạn bè gần gũi, là niềm vui của cam kết sâu sắc.
Các năm trôi qua, Anh và Em lớn lên. Họ ra đi học, đi làm, có cuộc sống riêng biệt. Nhưng Bóng Kẹp vẫn là trò chơi ưa thích của hai người bạn bè gần gũi. Mỗi lần họ gặp nhau, dù chỉ là một lát thời gian ngắn, họ cũng chơi Bóng Kẹp. Cái bóng nhỏ, cái bàn ghế nhỏ, nhưng đầy ý nghĩa cho hai người bạn.
Một hôm kỳ thịnh lịch sự, Anh và Em gặp nhau tại một cửa hàng bánh kém. Họ ngồi xuống bàn ghế ngay bên cạnh nhau để chọn bánh ăn. "Em có thể kẹp bóng vào bàn này không?" Anh hỏi. "Chúng ta chơi Bóng Kẹp một lần nữa."
Em cười hạnh phúc. "Tốt ý nghĩa!" Em nói. "Chúng ta sẽ chơi Bóng Kẹp mỗi lần gặp nhau."
Họ lấy hai chiếc bóng nhỏ từ cửa hàng và đặt chúng trên bàn ghế. Mỗi người cầm bóng và cố gắng để bóng kẹp vào bàn. Cảnh tượng khá nhẹ nhàng, nhưng đầy ấm áp. Một lần nữa,...