Trong một hẻm tinh tế, cạnh một con rừng mọc cao vững, nơi ánh sáng mờ ả của chiều tối sắc phủ lên, hai người đứng yên ổn, chăm chú với mỗi câu lời của nhau. Một là Tân, một kỹ sư trẻ, mắt lục bạch, tóc rậm vàu; còn người kia là Linh, một giáo sư già, tóc trắng nhạt, mắt sâu thẳm.

Tân là người có ước mơ lớn, muốn khai thác ra những ước mơ mới cho khoa Công nghệ Thông tin. Linh, ngược lại, là người có tâm hồn cốt rắn, muốn giữ gìn những ước mơ cũ của con người. Hai người, với những tâm trí tương phản như chiều dài của rừng bên cạnh, lại dính dáng với nhau.

Tân chợt hỏi: "Linh ông, bạn có bao giờ nghĩ về khả năng của con người trong tương lai?"

Linh cười hơi nhạt: "Tôi nghĩ về nó mỗi ngày. Nhưng tôi không cho rằng con người sẽ có thể vượt qua những rào cản của bảy mươi năm nữa."

Tân khóc hóc: "Tôi không đồng ý. Tôi tin rằng với sự phát triển của công nghệ, chúng ta sẽ có thể vượt qua bất kỳ rào cản nào."

Linh thở dài: "Tân, con người là con người. Một số khả năng của chúng ta là không thể vượt qua. Chúng ta sẽ chết, và sau đó sẽ có những thế hệ khác tiếp tục sống."

Tiêu đề: Một câu chuyện hai người  第1张

Tân cười nhỏ: "Linh ông, bạn có bao giờ nghe về 'khoa học viễn tưởng'?"

Linh thở dài hơn: "Công nghệ là một lối để giúp con người đạt được những điều không thể. Nhưng nó không thể giúp con người vượt qua bất kỳ rào cản của bản thân."

Tân khóc hóc: "Tôi tin rằng với sự phát triển của công nghệ, chúng ta sẽ có thể vượt qua bất kỳ rào cản. Chúng ta sẽ có thể sống trọn vẹn hơn, không bị bệnh tật, không bị lão hóa."

Linh thở dài dài: "Tân, bệnh tật và lão hóa là một phần của cuộc sống con người. Chúng ta không thể tránh khỏi chúng."

Tân cười hơi nhạt: "Linh ông, bạn có bao giờ nghe về 'sống mãi'?"

Linh thở dài dài hơn: "Sống mãi là một ước mơ. Nhưng nó không thể đạt được. Chúng ta sẽ chết, và sau đó sẽ có những thế hệ khác tiếp tục sống."

Tân khóc hóc: "Tôi tin rằng với sự phát triển của công nghệ, chúng ta sẽ có thể sống mãi."

Linh thở dài dài dài: "Tân, sức khỏe và tuổi tác là hai yếu tố không thể thay đổi. Chúng ta sẽ chết, và sau đó sẽ có những thế hệ khác tiếp tục..."

Tân thở dài dài: "Linh ông..."

Cả hai người im lặng một lúc sau. Rừng bên cạnh im lặng như bình tĩnh của tâm trí họ. Sau đó, Tân nói: "Tôi sẽ khai thác ra những ước mơ mới cho khoa Công nghệ Thông tin. Tôi sẽ chứng minh cho bạn rằng chúng ta có thể vượt qua bất kỳ rào cản nào."

Linh cười hơi nhạt: "Tôi sẽ chờ đón những ước mơ của bạn. Tôi sẽ giúp bạn đạt được những gì bạn muốn."

Trong suốt những năm tiếp theo,...